Chuyện cười dành cho sinh viên 2
CỔ ĐIỂN VÀ HIỆN ĐẠI
Giáo sư đại học nọ hỏi một sinh viên
trong giờ văn học.
- Em hãy cho biết làm thế nào để phân
biệt được một tác phẩm văn học cổ điển với một tác phẩm văn học hiện đại?
- Thưa giáo sư, trong tác phẩm văn học cổ
điển ta chỉ thấy được nụ hôn của nhân vật từ trang 99 trở đi, còn ở tác phẩm
văn học hiện đại thì họ đã có con với nhau ngay ở trang đầu tiên.
GIỐNG NHAU
Sau giờ kiểm tra môn lý luận về thời kỳ
quá độ tiến lên CNXH, hai DƯ LUẬN VIÊN nói chuyện với nhau:
- Hôm nay, cán bộ Tuyên giáo trông thi
khó quá, tớ chẳng nhìn được bài cậu tí nào cả.
- Ừ, đề bài về thời kỳ quá độ quá hóc
búa, tớ đành để giấy trắng mà.
- Chết tớ rồi, thế thì lần này, tớ với ấy
sẽ lại bị chia đôi điểm vì làm bài giống nhau như lần trước cho mà xem.
ĐỨA CON TINH THẦN
Một sinh viên là DƯ LUẬN VIÊN đến nhà một
cán bộ Tuyên giáo. Ông cán bộ đưa cho anh hai bài thơ do mình mới sáng tác để
ca ngợi đảng và CNXH và nói:
- Đây là đứa con tinh thần của tôi, anh
đọc và cho ý kiến là thích đứa con nào?
- Đúng lúc ấy, cô con gái của cán bộ
Tuyên giáo từ trong phòng đi ra, anh chàng DƯ LUẬN VIÊN trông thấy liền nói:
- Thưa CÁN BỘ, em chỉ thích đứa con vật
chất của cán bộ thôi ạ.
BA ĐẢNG VIÊN NÓI KHOÁC
Có 3 chàng sinh viên là
đảng viên nói khóac nổi tiếng ở ba trường Đại học: Tổng Hợp , Bách khoa , Sư Phạm
gặp nhau ở một quán nước . Sau một hồi hàn thuyên đủ thứ , ba chàng đều than thở
về đời sống gian khổ của sinh viên .
- Đảng viên học ở Tổng Hợp bảo: Bữa cơm sinh
viên trưởng tớ ngay cả ruồi nó cũng không thèm đụng vào .
- Đảng viên học Bách Khoa bảo tiếp luôn: Còn ở
trưởng tớ thì ruồi cũng phải đánh nhau với sinh viên để tranh cướp từng hạt cơm
. Lắm lúc những chú ruồi gầy còm đang nghẹn ngào nuốt những hạt cơm cứng như đá
mà tớ thương quá .
- Đảng viên học Sư Phạm , suốt câu truyện chỉ im
lặng nay mới lên tiếng :Trường của các cậu thế là còn khá lắm . Ở trường tớ ấy
à , cứ vào nhà bếp sau bữa ăn nào thế nào cũng thấy vài chú ruồi đang nằm hấp hối
trên những cái đĩa đã trơn bóng , mắt đầy lệ , miệng than thở: “Đói quá , đói
quá” và sau đó thì tắt thở .
BIẾT LÀ AI KHÔNG?
Một sinh viên là đảng viên dự bị đến muộn
giờ thi môn Lịch sử đảng. Sau khi dở các chiêu bài đã học được để nài nỉ ông
cán bộ Tuyên giáo, cậu ta được chấp nhận vào thi với lời cảnh cáo nghiêm khắc
rằng sẽ không nhận bài nộp trễ sau 5 phút.
- Hết giờ, cậu đảng viên dự bị kia lên
nộp bài chậm 15 phút và cán bộ Tuyên giáo từ chối thẳng thừng. Cậu đảng viên dự
bị vẫn gan lì tiến sát đến bàn cán bộ Tuyên giáo và hỏi: Đồng chí có biết tôi
là ai không?
- Dĩ nhiên là không.
- Chẳng nhẽ đồng chí không nhớ nổi cả tên tôi ư?
- Không biết! Và tôi cũng chẳng cần phải biết cậu là ai. Ông cán bộ Tuyên giáo
mỉa mai, không thèm nhìn cậu đảng viên dự bị.
- Vậy thì xin lỗi đồng chí nhé!
- Cậu ta nhanh tay nhét bài của mình vào giữa xấp bài trên bàn và biến khỏi
phòng.
LẤY Ở ĐÂU RA?
Trong buổi thi tốt nghiệp trường Sĩ quan
Hải quân, Chính ủy hỏi thi một học viên:
- Nếu cơn bão đến từ phía bên phải con
tàu thì anh sẽ làm gì?
- Tôi sẽ thả neo.
- Từ phía mũi tàu?
- Tôi thả neo thứ hai.
- Từ phía đuôi tàu?
- Tôi thả cái neo nữa.
- Anh lấy ở đâu ra nhiều neo thế?
- Thế Chính ủy lấy ở đâu ra mà nhiều bão
như vậy?
TBCN VÀ XHCN
Trong giờ học môn lý luận về Nhà nước XHCN. Cán bộ tuyên
giáo hỏi một đảng viên dự bị vẫn đang là sinh viên:
-
Đồng chí hãy so sánh sự khác nhau giữa TBCN và
XHCN?
-
Thưa cán bộ, TBCN có nghĩa là Tiền Bạc Có Nhiều,
và XHCN có nghĩa là Xạo Hết Chỗ Nói ạ.
-
…………………
Tóm cổ ngay
Một nữ sinh hớt hơ hớt hải đến đồn cảnh
sát:
- Anh cảnh sát ơi, ngoài kia có một đám
lưu manh côn đồ đã uy hiếp để cướp tài sản của em và định hãm hiếp em. May mắn
em chạy thoát vào đây và trình báo với anh. Xin anh hãy giúp đỡ và bảo vệ em.
Gã sĩ quan cảnh sát trực ban điềm tĩnh
trả lời:
- Em gái đáng thương cứ bình tĩnh, bây
giờ chúng tôi chuẩn bị họp giao ban, chúng tôi chưa thể giúp gì được cho em.
Nhưng em cứ yên tâm, nếu như bọn chúng mà cướp và hãm hiếp em thật, chúng tôi
sẽ tóm cổ chúng ngay sau đó.