Ca dao thời đại cháu con họ Hồ. (phần 2)

Trần Khải Thanh Thủy
Thơ Tố Hữu ca ngợi Hồ Chí Minh : người không con mà có những triệu con

Công nhân, vợ ốm con còi
Lãnh đạo nhà gác, xe hơi bộn bề
Bao giờ cho hết trò hề?
Dân ta bớt khổ não nề, u mê
Cá tươi xem lấy đôi mang
Người khôn xem lấy đôi hàng tóc mai
Đảng ta một lũ độc tài
Ghế cao ngồi tót đuổi hoài không đi
Cánh hồng bay bổng trời thu
Thương con chim gáy cúc cu trong lồng
Dân ta một cổ bao tròng
Đảng còn đem nhốt vào lồng...Trung Hoa
Mấy đời bánh đúc có xương
Suốt đời cộng sản chẳng thương dân mình
Đất ngon nhà tốt chộp rình
Để cho khắp nước dân tình kêu la
Cau già dao bén thì ngon
Người già trang điểm phấn son cũng già
Đảng kia một đảng gian tà
Mưu ranh quỷ quyệt vẫn là Cộng nô
Lao động là vinh quang
Lang thang là chết đói
Hay nói thì ở tù!
Lù khù đi kinh tế (mới)!
Con cóc nằm góc bờ ao
Lăm le lại muốn đớp sao trên trời
Đảng ta nói dối cả đời
Đỉnh cao trí tuệ rạng ngời thế gian!?
Để dân chết đói thả giàn
Vợ chồng con cái bầu đoàn tha hương
Việt Nam hạng nhứt ai ơi
Nhứt cư - như cứt bạn thời biết chưa?
Ăn cướp, ăn cắp, dối lừa
Quan to, chức lớn, mứa thừa, loạn luân...
Chỉ thương cái gọi là dân
Quanh năm suốt tháng làm thân phận rùa
Công cha như rác như phân
Nghĩa mẹ như nước trong quần chảy ra
Giơ tay tố cáo mẹ, cha:
“Mày là địa chủ... tao xa lìa mày”
Đau khổ chi bằng mất Tự do
Nói lời chân thật đảng không cho
Bởi đảng quyết tâm chôn chân lý
Cho nên cả nước tối mò mò
Đảng giàu nhân dân khó
Đảng có nhân dân không
Trí thức lẫn công nông
Đều bị đảng bóc lột
Trình độ có hạn
Khốn nạn có thừa
Đảng càng ngồi lâu
Dân càng lâm nạn
Như nước... dại Việt Nam từ trước
Vốn tôn sùng chúng nó qúa lâu
Bây giờ chúng lại theo Tàu
Buôn dân, bán nước, theo hầu Trung Hoa
Sè sè tiếng nước bên đàng
Rầu rầu ngọn cỏ, nửa vàng nửa xanh
Ai về nhắn chú, nhắn anh
Làm ngay toilet xóa nhanh cảnh này
Đã lâu không làm bài thơ nào
Nay lại thử làm xem ra sao
Lục khắp giấy tờ vẫn chửa thấy
Bỗng nghe thằng Thắng đái bên ao*
Chó nhảy bàn độc, khỉ ngồi đầu dân
Mong sao trời đất xoay vần
Công, Nông, Trí thức bần hàn vùng lên
Đạp cộng sản xuống đất đen
Đuổi quân Tàu khựa chạy liền không tha
Cây cao bóng mát không ngồi
Chui vào hang tối trách trời tối đen
Nhân tình thế thái đảo điên
Bà con cả nước vùng lên phen này
Cóc chết bao thuở nhái sầu
Ểnh ương lớn tiếng, nhái bầu dựa hơi
Đảng chết dân cả nước cười
Cút đi cùng với lũ người Trung Hoa
Tôi muốn đúc thơ tôi thành đạn
Bắn vào tim những kẻ làm càn!
Vung liềm búa xuống đầu dân
Hỡi ôi Tổ Quốc nghèo nàn tối tăm
Cậu kia vác sách đi đâu
Chớ nghe cộng sản sang Tàu, sang Nga
Hãy nhìn gương của mẹ cha
Theo đảng phục vụ hóa ra... cơ hàn
Bây giờ phải biết lo thân
Tỵ nạn giáo dục còn băn khoăn gì?
Cộng sản nay đã ốm o
Bà con cả nước reo hò, hát ca
Quan to bỏ đất, vứt nhà
Mò sang Trung Cộng để mà...an cư
Đảng là gì bà con ơi?
Là quân bán nước cùng ngồi trung ương
Chúng là một lũ quỷ vương
Moi gan, hút máu, đục xương dân lành...
Danh nhân nước ngoài nhận định: “Muốn hiểu bản chất một chế độ chỉ cần xem xét tinh thần của người dân sống trong chế độ ấy”. Gần 82 năm cộng sản cầm quyền thì bức tranh xã hội chủ nghĩa và tâm trạng người dân trong lòng đảng bác thể hiện rõ nét như thế này đây. “Giang sơn chan chứa đôi hàng lệ”, bài viết nhỏ này của tác giả chỉ là một giọt nước mắt trong cả bể khổ mênh mông của 87 triệu người dân ba miền Trung, Nam, Bắc. Rất mong được bạn đọc, bạn viết bổ xung, chỉ giáo thêm.

Sacramento 1-1-2012
Khai bút đầu xuân
Trần Khải Thanh Thủy

0 nhận xét

Đăng nhận xét
Được tạo bởi Blogger.