Những câu chuyện cười té ghế.



QUẢ BÁO

Một thanh niên trạc ngoài 20 tuổi mặt cháy đen nhẻm khúm núm quỳ. Diêm Vương hỏi to:
- Ngươi làm nghề gì và vì sao bị chết. 
- Dạ con là trinh sát ngoại tuyến của công an Hà Nội. Con canh nhà cản người đi biểu tình. Mưa to con vội chạy vào nấp dưới tán cây và bị Trời đánh chết
Diêm Vương giận dữ phán:
- Ngươi làm việc lãnh lương từ tiền của bá nhân mà đi rình rập ám hại bá nhân. Ta hoá kiếp ngươi thành một cái bồn cầu công cộng để tận tuỵ phục vụ bá nhân mà chuộc tội. Y LỆNH!!!!

Duy Hữu Mai.


BỤT NHÀ


Thằng con sang nhờ ông bố là thứ trưởng của Bộ xây dựng tư vấn xây căn nhà. Ông bố vào phòng mở tủ rồi quay ra bảo con. 
- Bố cho con 10 nghìn đô tìm kiến trúc sư mà tư vấn. 
- Ô, cái này nằm trong chuyên môn, nghề nghiệp của bố mà sao phải thuê người khác cho phí tiền?
- Mày cũng thừa biết các công trình bố từng thiết kế và thi công nó sao rồi con ạ. Muốn sống thì nghe lời bố. Bụt nhà không thiêng đâu con.


BÁO CHÍ(copied and modified)


Để hưởng ứng ngày Tự Do Báo Chí thế giới, Giám đốc Học viện Báo chí và Tuyên truyền mở cuộc thảo luận về báo chí cho sinh viên:
- Em sinh viên nào biết và đọc báo Nhân Dân của đảng thì đưa tay lên cho tôi biết.
Nhìn quanh cả hội trường gần 1000 sinh viên chỉ có sinh viên Tèo đưa tay.
- Thưa Giám đốc Học viện, bà chủ nhà trọ thường mua báo Nhân Dân của bà đồng nát cùng ngõ và để trong nhà vệ sinh. Em không đọc nhưng biết và sử dụng mỗi khi đi đại tiện thôi ạ.


ĐỤNG CHẠM



Trong một lớp đào tạo dư luận viên dành cho sinh viên. Giảng viên nhấn mạnh:
- Khi tiếp cận với bất cứ thông tin trái chiều nào, các em phải cho ngay nhận xét là phản động. 
Học viên A:
- Từ “Phản động” nghe dễ thương quá, mà “Phản động” toàn là những người yêu nước . Em đề nghị dùng phản quốc. 
Giảng viên:
- Em dùng phản quốc là đụng chạm đến các uỷ viên trung ương đảng. Phản quốc là độc quyền của đảng. Không nên sử dụng.

0 nhận xét

Đăng nhận xét
Được tạo bởi Blogger.