Dễ thương quá chợ đêm nông dân "tự sản tự tiêu"

 1g30. Trời mưa lất phất. Đường phố vắng tanh. Chốc lát lại có người mặc áo mưa chạy xe máy hay gò lưng trên chiếc xe đạp chở những chiếc giỏ chất đầy rau quả hướng về trung tâm TP Cao Lãnh (tỉnh Đồng Tháp).
Một góc chợ rau quả của nông dân Cao Lãnh - Ảnh: V.TR.
Một góc chợ rau quả của nông dân Cao Lãnh - Ảnh: V.TR.
2g. Bà Trần Thị Hường, 65 tuổi, dựng chiếc xe đạp bên vỉa hè đường Nguyễn Đình Chiểu rồi xách chiếc giỏ đựng rau má, rau om, lá dứa đặt xuống bày hàng ra bán.
Lúc này một đoạn vỉa hè có ánh sáng đèn đường đã kín chỗ. Những người lớn tuổi bảo đây là chợ phiên chỉ dành cho nông dân bán nông sản do mình trồng.
Chợ này đã có từ hàng chục năm nay, chỉ nhóm từ sau nửa đêm đến mờ sáng. Còn chính quyền thì đặt cho chợ này một cái tên nghe rất... bao cấp “chợ tự sản, tự tiêu”.
Từ 3g trở đi chợ đã đông nghịt người. Phần lớn là người dân tại nội ô TP Cao Lãnh và một ít tiểu thương ở các chợ trong vùng đến mua rau quả. Họ len lỏi qua các lối đi chật hẹp để tìm loại rau quả mình cần. Chợ đông, không khí mua bán rất sôi nổi nhưng tuyệt nhiên không hề nghe một tiếng cãi vã nào.

Điều đặc biệt nữa là chúng tôi rất ít khi nghe khách hàng trả giá như ở các chợ khác. Chị Sáu Thu (ở P.3, TP Cao Lãnh) thường xuyên mua rau quả nên hiểu rất rõ quy luật mua bán tại chợ này. Chị giải thích: “Họ có nói thách đồng nào đâu mà mình phải trả giá”.
Còn chị Nguyễn Thị Việt (ở xã Mỹ Tân, TP Cao Lãnh) khẳng định không có nơi nào bán rau quả rẻ hơn, tươi hơn, an toàn cho sức khỏe hơn tại “chợ tự sản, tự tiêu”. Chị và những tiểu thương khác ở chợ Cao Lãnh đến đây mua cho nhanh rồi đem về 
bán lại.
Hơn 150 người có mặt bán hàng ở “chợ tự sản, tự tiêu” tại trung tâm TP Cao Lãnh hằng đêm đều là nông dân chính hiệu. Họ tận dụng đất trống quanh nhà để trồng bầu, mướp, dưa leo, rau má... mỗi loại một ít. Thu hoạch bao nhiêu thì mang ra chợ bán bấy nhiêu. Tiền bán rau giúp họ trang trải sinh hoạt hằng ngày và nuôi con ăn học.
Chị Nguyễn Thị Thu Thủy (ở xã An Bình) hôm nào cũng đạp xe ra chợ ngồi mấy giờ chỉ để bán sáu bó bẹ bạc hà và 2kg rau càng cua có giá chưa tới 40.000 đồng. Chị tâm sự: “Tôi có ba đứa con đang đi học. Nếu không ra chợ bán thì làm sao có mấy chục ngàn này. Với tôi, 1.000 đồng cũng rất quý. Chịu khó một chút mà có tiền 
lo cho con”.
Vì cùng là nông dân nên những người bán rau quả ở chợ này không hề có hành động hay lời nói nào nhằm cạnh tranh với “đồng nghiệp”. Người bán hết hàng sớm còn tự nguyện mang rau quả của người bên cạnh về chỗ của mình phụ bán cho đến khi hết hàng mới thôi.

0 nhận xét

Đăng nhận xét
Được tạo bởi Blogger.